Tivonne Hà rap thơ


 của Lê Nghĩa Quang Tuấn


Bóng Chìm


khi hắn nói
anh thấy em đến với anh trong giấc mơ đêm qua
tôi biết tôi đã làm chủ được hắn
luôn cả cái chết
hắn là một người đàn ông ở tuổi năm mươi bắt đầu học tưởng tượng
trước tiên là những ngọn nến
đốt cháy những khoảng ảo âm nhào lộn
hắn đi trong trí óc mình tìm kiếm một thói quen luẩn quẩn ở phần dưới
nhìn vào đây!
hắn có tật thích đứng giữa phố xá đông đúc người qua lại và nhắm mắt ngỏng tai tìm kiếm những tiếng động vô hình
tôi mở cửa và dẫn hắn vào
ngày thứ hai tôi chỉ cho phép hắn nhìn
ngày thứ ba tôi chỉ cho phép hắn ngửi
ngày thứ tư tôi chỉ cho phép hắn nếm
ngày thứ năm tôi chỉ cho phép hắn sờ
ngày thứ sáu tôi chỉ cho phép hắn nghe
suốt hai ngày cuối tuần tôi cột hắn lại và đóng cửa luôn cả sáu giác quan
tôi để hắn quằn quại trong nỗi đau của trí nhớ và tự tra tấn mình vì những tội phạm của cha ông hắn để lại
sang tới thứ hai tuần sau
tôi mở hắn ra bằng tiếng cười của một bầy con nít
hắn nói
anh thấy anh đang rơi
tôi nói
nhẹ vào tai
đây chỉ là cái chết thứ nhất
Lê Nghĩa Quang Tuấn

Comments

Popular posts from this blog

trò chuyện với "Người Bắt Bóng Ngựa" họa sĩ Hà Cẩm Tâm (1933-2016)

Lê Thị Huệ: Vũ Khắc Khoan Sáng Tạo Trên Bục Gỗ

ẢNH HƯỞNG CỦA TIẾNG BỒ ĐÀO NHA ĐỐI VỚI CHÍNH TẢ VIỆT NAM