thơ Lâm Hảo Dũng
Viết Trang Kinh Quên Phụ Đính Không Lời
không đứng bên này,không đứng bên kia
tôi chỉ đứng làm thân cây độc
lập
tôi chỉ thấy những cảnh đời
tang tóc
còn cấy trồng trên hồn xác
hoang vu
bởi lòng tôi luôn lạc bước
quanh đời
nghe tiếng buồn khắc họa bóng
hình vui
và tất cả như đền nghiêng,tháp
đổ
đem hư vô thắp sáng những môi
cười
đất trong tay có hồn ai trong
đó?
có không đầy hay cũng có không
vơi?
và vũ trụ đôi khi là diễn giả
viết trang kinh quên phụ đính
không lời
khi ảnh tượng là bản sao không
đổi
thần nữ tôi hay tiên nữ lên
trời
tôi chỉ thấy bảng thời gian đi
tới
bởi đồ hình lịch sử đã phân đôi
một sớm mai hay ngày thay áo
mới
trong vô cùng tôi hiện diện nơi
đây
phút giây ấy như lời kinh vi
diệu
đồng lúa xanh tắm gội nước sông
đầy
đời quên lãng tháp buồn khô ở
lại
mặt trời xoay theo bản mệnh càn
khôn
linh vật sống trên những tường
vôi đá
hận thời gian bào giuã thể thân
mòn…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Ảnh: Banteay Chhmar Temple- Banteay Meanchey Pro-Cambodia-4/18
Comments
Post a Comment