Posts

Showing posts from December, 2018

ĐÀO TRUNG ĐẠO thi sĩ / thi ca (124)

ĐÀO TRUNG ĐẠO (124) Edmond Jabès Chương 3 Quyển Sách Ở bìa 4 của LQ1 Jabès cho in tóm lược đính kèm (prière d’inserer): “ Quyển sách Câu hỏi là quyển sách của ký ức, của lưu đầy và của lắng nghe; là chuỗi những tác phẩm mà ba quyển đầu, nay được in gộp lại, tạo thành cái lõi trung tâm. Quanh một truyện tình đơn giản và bi thảm của Sarah và của Yukel, quanh những tra hỏi ám ảnh về đời sống, về Thượng đế, vể Do thái giáo, về tự do, về chọn lựa, về Bản văn, về cái chết, làm nên tiếng vang đáp lại những câu hỏi và những suy tưởng của những bậc hiền giả tưởng tượng, những nhà diễn giải đặc biệt của quyển sách.” [48]   Theo Jabès LQ1 tuy là bài tình ca và bài ca tang chế nhưng vẫn là bài ca hy vọng cất lên từ mỗi trang sách. Bài ca này có tham vọng làm cho chúng ta chứng kiến sự ra đời và những khoảnh khắc cuối cùng của một lời nói (parole) đã bị kết án từ trước và trong một chiều kích nó thực hơn thực, nó chứng kiến sự tăng trưởng cái ngưỡng của sự khổ đau, nỗi khổ đau n

Hẽm nhỏ - đời thường Jofulkuji - thành phố Kyoto - Nhật Bản tháng 11-2018

Image
Đây là một trong những con hẽm mà suốt thời gian ở Kyoto, tôi đi mải miết mà không bao giờ chán ... Tôi đi như bi mê hoặc .. Tôi mê dạo bộ hay đạp xe lang thang qua những con hẽm chằng chịt ở Kyoto. Sự yên tĩnh, mùi an ninh, hương thái bình của những con hẽm vắng này làm cho tôi mê ... đi hoài đi mãi ... đôi chân và tâm hồn như muốn lang thang mãi qua trái tim thành phố tuyệt vời này ... (Lê Thị Huệ)

bút ký Phan Tấn Uẩn

Image
  Đường Phan Đình Phùng Đàlạt những năm 1960, nơi chúng tôi thường lên vui chơi vào các dịp hè 1962, 1963 ĐÀ LẠT VÀ CUỘC TẢN CƯ VỀ HUẾ             Từ một vùng đất hoang vu của dân tộc thiểu số thuộc bộ tộc K'Ho hiện nay, sau khám phá của bác sĩ Yersin (tháng 6 năm 1893), người Pháp đã quy hoạch và xây dựng lên thành phố Đàlạt. Đàlạt trở thành một trung tâm du lịch và giáo dục của Đông Dương trong nửa đầu thế kỷ 20.              Ngày … tháng … năm 194…,tiếng khóc chào đời của tôi cất lên giữa thành phố cao nguyên lúc ba tôi đang là Chánh văn phòng Tòa Công Sứ Pháp (Tòa Thị Chính). Tản cư ra Huế tháng 8 /1945, lúc đó tôi là đứa bé chỉ biết khóc nhè, làm rộn người khác. Những năm 1962, 63 , vào mấy tháng hè tôi từ SaiGon lên Đàlạt ở   với mẹ và em gái tại nhà Bác Hai đường Phan Đình Phùng , nhưng chẳng nhớ được gì về Đàlạt thuở thiếu thời. Phải đến tháng 10 năm 2014 về Việt Nam giỗ ba tôi, mới có dịp gặp mặt đông đủ các thế hệ già trẻ . Buổi họp mặt đã cho tôi hình