Thơ Nguyễn Thị Hải



hồn vía

mang sọt cỏ
gọi vọng sang bên kia hồ:
tôi về đây bà ơi!

vía bà lơ mơ phất phưởng
nghe tiếng gọi
dựng mình đứng dậy
bâng khuâng

mình ở đây
hay theo bà ấy
hình của mình
mỗi lúc một điêu linh


sinh vật

mái tóc đen nháy của thằng bé
chứa đầy sợi ánh sáng
khi nó cúi sát gần
bộ lông vàng bụi bặm của con chó
mùi hôi hòa quyện
những cử chỉ thân ái nồng nhiệt

bên kia hồ
xuất hiện hình bóng sinh vật non tơ kì dị
một mình vui đùa
thăm thẳm

Nguyễn Thị Hải


© gio-o.com 2018



Comments

Popular posts from this blog

trò chuyện với "Người Bắt Bóng Ngựa" họa sĩ Hà Cẩm Tâm (1933-2016)

Lê Thị Huệ: Vũ Khắc Khoan Sáng Tạo Trên Bục Gỗ

ẢNH HƯỞNG CỦA TIẾNG BỒ ĐÀO NHA ĐỐI VỚI CHÍNH TẢ VIỆT NAM