thơ Lâm Hảo Dũng
Đền Nghe Khắc Khoải Bản Văn Buồn
trong bóng hoàng hôn rán đỏ chiều
đền nằm, vai khoác áo cô liêu
bước chậm trên từng vuông gạch đổ
sầu còn quanh quẩn dõi trông theo
đâu tiếng thời gian của lãng quên?
tháp im trầm mặc đáy tâm hồn
bia khắc, thiên thần, còn trú ẩn ?
trong lòng đá thẫm những cô đơn
tháp lấy co ro ủ phận mình
( người thường chỉ biết nhớ Phakheng ?)
mặc những ngựa xe, phồn thực đó
đền nghe khắc khoải bản văn buồn
sư tử mồ côi đứng thẩn thờ
người ngàn năm, người đến hư vô?...
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Comments
Post a Comment