thơ Nguyễn Thị Hải


khát vọng

Tôi muốn nói một điều khoáng đạt
mà không sót
con kiến nhỏ
bò lăng xăng trước mặt

Tôi muốn nói một điều ẩn mật
mà không quên
sắc thẳm xanh
của tầng trời xa nhất
nhìn hút mắt hôm nao


giây phút cuối

Trái đất và Bầu trời sẽ ở lại trong tôi
đây vẫn là hành tinh dễ dàng cho sự sống mà tôi biết
tôi không hồi tưởng
cũng không luyến tiếc
điều tôi mơ ước
Trái đất và Bầu trời
chứ không phải cuộc đời
tôi đã trải qua

Hơi thở cuối
không phải để cách xa
mà để bắt đầu
ở bất kỳ đâu tôi muốn


rằng những người chết vẫn đầy huyễn mộng*

Con chim bay vút
Mở đường vào vô tận
Huyễn mộng
Ở trước mặt
Hay rớt lại đằng sau
Dáng bay hun hút?

* A.Rimbaud


người mơ mộng

nếu phải nói với một người
tôi sẽ nói với bạn, người siêu hình thuộc giống người bay
xanh Chagall mơ mộng
bạn vừa bay vừa nghe
điều tôi nói cũng mơ màng mộng mị
từ xa xăm gửi lại tôi
ánh mắt đợi chờ

Nguyễn Thị Hải
11.2018

Comments

Popular posts from this blog

trò chuyện với "Người Bắt Bóng Ngựa" họa sĩ Hà Cẩm Tâm (1933-2016)

Lê Thị Huệ: Vũ Khắc Khoan Sáng Tạo Trên Bục Gỗ

ẢNH HƯỞNG CỦA TIẾNG BỒ ĐÀO NHA ĐỐI VỚI CHÍNH TẢ VIỆT NAM