thơ Lâm Hảo Dũng
Cây Đời Thế Sự Vẫn Mông Mênh?
có những ngôi đền như lãng quên
ở trong hồ lạnh đáy thời gian
đá gạch buông tay về với đất
đền khoe rách nát áo điêu tàn
ai bắt hồn xưa dạo quẩn quanh?
mặn nồng đi đứng đón chiều lên
vũ trụ có hay ngày chuyển thế ?
cây đời thế sự vẫn mông mênh?
cột nghiêng, mái ngã buồn chôn đứng
không áo vàng phơi những bãi chiều
đâu giọng hồi kinh tung ngọn tháp?
thần còn phiếu diễu giỡn trăng treo
đổi thay, thay đổi đưa ta đến
một cõi hoang vu đón ngậm ngùi
bụi vẫn còn bay mù tám hướng
Phật ngồi trong đá kín chân môi
những cửa, tường loang đùn chiếc bóng
lại đây sinh diệt đã lên mầm
khi thấy có ai người biết thấy?
trăm năm rền rĩ đến ngàn năm…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Ảnh: Kra
Chap Temple-
Preah Vihear Pro-Cambodia- 4/2018
Comments
Post a Comment