NGUYỄN THANH HÙNG Ngày Tháng Không Bao Giờ Lớn
photo: www.vnafmamn.com/photos/t54-2 NGUYỄN THANH HÙNG Ngày Tháng Không Bao Giờ Lớn ‘ Tôi như ngộp thở. Nhìn ngó cái vòng bánh xe lịch sử quá lớn lao đang từ từ nghiền nát tấc đất nào mà bước chân khổng lồ của nó lăn tới’ Kỷ Niệm Với Mỵ Ánh – Lê thị Huệ Qua Tết được vài tháng thì cả đám học sinh trong xóm tự dưng được nghỉ học cái rụp ở nhà chơi khơi khơi. Nhà trường xưa hơn trăm năm với những ông frères già - ôi sư huynh ! - mặt mày lúc nào cũng nghiêm nghị khắc khổ, giờ ra chơi hay chắp tay sau lưng đi lòng vòng, nửa chừng niên học cũng chịu đóng lại những cánh cửa sổ lá sách sơn màu vàng im ỉm. Như là bãi trường, đã tới mùa nghỉ hè. Tôi hoàn toàn không nhớ trường nhớ lớp, không nhớ những giờ học văn toán sử địa bao giờ cũng kéo quá dài và những giờ ra chơi bao giờ cũng quá ngắn. Chỉ tiếc hùi hụi những giờ học nhu đạo tha hồ vật lộn nhau với những thế tay thế chân có tên Nhật trên tatami với ông thầy dạy tên Mai văn Rép, có thằng bạn người nam đọc là Mai văn